Món ngon miền sông nước

Những món ăn tuyệt vời mang hương vị miền Tây Nam Bộ


Xứ Gò Công, lâu nay ngoài những đặc sản mắm còng, mắm tôm chà nổi tiếng gần xa, vùng quê nghèo, gió mặn này còn có một thứ vật thực xao xuyến lòng người: bánh "giá" Chợ Giồng


Chợ Giồng là tên xưa của chợ thị trấn Vĩnh Bình (huyện Gò Công Tây - Tiền Giang) ngày nay. Bánh "giá" có từ hồi nào, không ai còn nhớ. Nhiều người chỉ mang máng rằng, nghe kể từ thời ông cổ bà sơ của họ chưa vợ, chưa chồng thì cái bánh giá đã có mặt ở chợ Giồng. Cũng nghe đồn rằng, cái bánh dung dị, dân dã này hình như gắn liền với một mối tình tan vỡ nào đó ở xứ Gò, cho nên tới giờ này người Gò Công vẫn còn ngâm nga câu ca: “Một mai em gái theo chồng, còn đâu bánh giá Chợ Giồng mời anh” 
Bánh giá hay bánh vá? Cho đến nay vấn đề này vẫn còn là cuộc tranh luận bất tận. Người nói: gọi bánh giá vì làm bằng nguyên liệu chính là cọng giá đậu xanh; kẻ cãi: phải gọi là bánh vá mới đúng vì chiếc bánh khi chiên được đặt trong một dụng cụ na ná như cái vá múc canh, và hình thù chiếc bánh cũng tương tự. Các vị công tằng tổ phụ không còn để lại bất kỳ tài liệu nào chứng minh tên cúng cơm của chiếc bánh, cho nên đến nay chiếc bánh đậm đà - ai gọi sao cũng được.

Bánh giá là món ăn dân dã nên nhà nào cũng làm được. Bột gạo, bột mì, bột đậu nành được nêm nếm gia vị (muối, đường, bột ngọt, tiêu, hành, tỏi) bao quanh lớp nhân gồm thịt nạc bằm, tôm lột vỏ và những cọng giá trắng muốt, no tròn, phía trên chiếc bánh nhận thêm vài con tôm còn nguyên đầu đuôi rồi đặt trong chiếc vá nhôm, bỏ vào chảo dầu chiên cho vàng, giòn. Có điều lạ, dù đơn giản nhưng người ta vần thích mua từ một nơi nào đó ở Vĩnh Bình. Nhưng cũng lạ, thị trấn Vĩnh Bình cũng chỉ... có vài chỗ làm bánh - đếm trên đầu ngón tay.
I.Vật liệu:
- 400 g bột mì số 8
- 50 g bột gạo
- 50 g bột nếp
- 100 g khoai lang trắng
- Dầu ăn
- 800 ml nước lã
- 2 muỗng xúp hành tím băm
- 600 g tép bạc
- 600 g giá
- 300 g đậu xanh cà
- ½ gói bột nổi Alsa
Nước chấm :
-         Giấm, đường, nước mắm
-         2 muỗng xúp tỏi băm
-         Tiêu, muối
-         Rau xà lách, rau thơm.
II. Chọn lựa thực phẩm :
-         Bột mì số 8 : là loại bột mì có độ ẩm 8% nước.
-          Chọn bột mới không bị mốc hay mọt, dùng tay bốc một ít bột, nắm lại cho chặt rồi buông tay ra, bột rời chớ không dính thành1 khối.
-         Bột nếp + bột gạo : nên mua loại bột lọc để khi làm bánh bột không có mùi chua.
III. Cách làm :
Chuẩn bị :
-         Khoai lang : Rửa sạch, luộc chín, lột vỏ, tán nhuyễn.
-         Hòa chung : nước+ 1muỗng cá phê muối + bột mí + bột gạo + bột nếp + khoai tán nhuyễn + hành tím băm + bột nổ cho đều rồi lược lại đề 120 phút trước khi chiên.
-         Tôm bạc : Rửa sạch, nhặt bỏ đầu đuôi, ướp với chút tiêu + chút muối, đem rang khô để nguội.
-         Giá : nhặt bỏ gốc, rửa sạch để ráo.
-         Đậu xanh cà : ngâm nước cho tróc vỏ, đãi sạch vỏ, hấp chín để nguội.
-         Rau xà lách + rau thơm : nhặt rửa sạch, để ráo.
Chế biến :
Nước chấm : Hòa tan 2/3 chén nước đun sôi để nguội + đường + giấm+ nước mắm cho vừa chua, ngọt, mặn. Khi gần ăn cho tỏi băm + ớt băm vào trộn đều.
Chiên bánh :
Múc bột vào 1 tô trộn vào ít giá và ít đậu xanh cho đều, rồi cho hỗn hợp bột vào cái giá, trên mặt để vài con tôm, nhúng giá vào chảo dầu sao cho dầu ngập trên giá khoảng 2 cm, đun sôi dầu, khi bánh vàng đều vớt ra. Tiếp tục trộn bột + giá + đậu xanh cho đợt chiên kế tiếp...
Không nên trộn nhiều bột cho 1 lần chiên, bánh sẽ không xốp.
Cao Lãnh, Đồng Tháp. Du khách phương xa đến đây thường nhớ về hình ảnh con sông, dòng nước, chiếc ghe, con đò, tắc ráng, xuồng ba lá…
Người dân quê miền Tây chân chất, hiền lành, mến khách, cuộc sống giản dị, hài hòa bên bờ sông, ruộng lúa phì nhiêu. Món ăn dân dã với các món nướng: cá lóc nướng trui, chuột nướng lòng đất… đặc biệt lươn nướng là những món khó mà quên được!

Con lươn dài, thân to bằng ngón chân cái người lớn, vàng ươm, vừa bắt được vẫn còn giãy đành đạch. Bạn có thể cứ để nguyên cả con, vuốt sơ trong nước cho sạch bùn đất, sau đó cho vào nồi chứa hỗn hợp các gia vị: hạt tiêu, ớt, sả, đường, bột ngọt, mắm, muối, dầu phộng… Đậy nắp nồi lại. Lươn sống gặp hỗn hợp gia vị này giãy giụa một hồi rồi ngay đơ. Khoảng mười lăm phút sau, khi lươn thấm gia vị, vớt ra dùng que tre xiên dọc thân lươn từ miệng đến đuôi.

Bọc quanh thân lươn một lớp lá lốt và hai lá chuối tươi, mang lên nướng trên bếp than hồng. Khi lớp lá chuối đầu tiên cháy hết, dùng muỗng tưới hỗn hợp gia vị khi nãy rưới lên thân lươn vài lần. Gia vị cùng với mỡ lươn bắt lửa kêu xèo xèo, mùi thơm xộc thẳng lên mũi. Khi lớp lá chuối thứ hai cháy hết, bóc ra lấy trọn phần thân lươn nướng lên than hồng thêm một lượt nữa. Lớp lá lốt vừa cháy sém cũng là lúc lươn vừa chín tới.

Lúc này, bạn có thể ráng “cầm lòng” mà đưa con lươn gần mũi, hít lấy hít để mùi thơm đang tỏa ngào ngạt. Chỉ ngửi thôi nhé. Rồi từ từ, bạn chậm rãi cắn một miếng thịt lươn nóng hổi. Ăn hết phần lưng, gỡ ruột lươn bỏ đi, ăn tiếp phần thịt bụng. Nướng kiểu này, lươn không bị mất máu. Phần máu đọng dưới bụng lươn được xem là rất bổ.

Món lươn nướng dành cho những buổi bạn bè, anh em bù khú, thêm ly rượu đưa cay, đặc biệt vào mùa gió về. Mộc mạc, thân thương, cuốn hút lạ! Ai đã thưởng thức món ăn này do chính “dân” Đồng Tháp chính cống làm thì sẽ nhớ mãi không quên.

Cái tên gọi "bánh xèo" cũng làm người ta nghĩ suy "có phải rằng tiếng xèo xèo khi đổ làm nên tên gọi của chiếc bánh". Chiếc bánh ở từng vùng cũng khác nhau về kích cỡ và cách làm nhân: bánh xèo Huế, bánh xèo Phan Thiết thường nhỏ nhưng bánh xèo Nam Bộ lại khác hẳn, to và nhiều nhân. Nhất là ai đã về miền Tây Nam Bộ thưởng thức chiếc bánh xèo giòn rụm với đủ loại rau chắc khó thể nào quên.
Bánh xèo Nam Bộ thường thì mùa nào thức nấy, ngày thường bà nội trợ hay dùng giá hoặc củ sắn thái sợi cùng thịt ba chỉ, tép bạc làm nhân. Đến mùa mưa măng mọc, nấm mối rộ trong vườn, bánh xèo được thay nhân mới bằng măng tươi thái sợi, nấm mối xào ngon tuyệt cú mèo, đến mùa nước lên điên điển đơm bông, nhân bánh lại rực một màu vàng. Ngày nay trong các nhà hàng sang trọng bánh xèo được sáng tạo nên nhiều loại nhân khác nhau: nấm kim châm, hải sản, phi lê gà...cũng hấp dẫn không kém. Với chiếc bánh xèo đầy màu sắc lẫn mùi vị đó khi ăn lại được cuốn trong các loại rau xanh và chấm với nước mắm chua ngọt, trong có để cà rốt và củ cải trắng ngâm giấm. Rau xanh đủ loại, đủ thành phần từ trong vườn, dưới ruộng và cả ven sông: quế nước, đọt sọp, đọt lụa, lá cách, lá điều, đọt xoài, đọt cóc, đinh lăng, sao nhái, sà lách, cải bẹ xanh, các loại rau thơm: tía tô, quế, húng lũi, húng cây...
Có nhiều du khách nước ngoài khi thưởng thức món bánh xèo lại ngân nga: đây là pizza của Việt Nam, một loại pizza ăn không ngán lại tốt cho sức khỏe vì có nhiều rau ăn kèm. Với người miền Tây ẩn trong chiếc bánh xèo còn có một ý nghĩa vô cùng thiêng liêng. Đó là tình mẹ ấm áp dành cho những đứa con, là tình chồng vợ êm đềm hạnh phúc. Mẹ thường hiểu đứa con nào thích ăn nhân gì, cha những đứa con mình thích nhân gì. Rồi những ngày rảnh rỗi, cả nhà quây quần bên bếp lửa, mẹ ngồi đổ bánh, cha con quay quần thưởng thức chiếc bánh xèo mẹ vừa đổ giòn tan trong một không khí gia đình ấm cúng. Vì những lẽ đó mà hàng trăm năm qua nó vẫn tồn tại, vẫn mang đến cho người ăn cảm giác thích thú mặc dù công đoạn làm nên chiếc bánh cầu kỳ, công phu vô cùng.
Gió chướng miền tây ăn cá lóc nướng trui. Trong tiết trời se lạnh, giữa mênh mang đồng nước mùa này, được quây quần bên mẻ cá lóc nướng trui nóng hổi cuốn với những đọt sen vừa hái thì thật không còn gì bằng.
Bữa tiệc cá lóc nướng cuốn đọt sen tại Tràm Chim (Đồng Tháp) 
"Tát đìa cá lóc đầy lu,
Ăn rồi nhận mắm còn cho xóm giềng"
Cá lóc là loại cá ngon phổ biến ở đồng bằng Nam bộ và nhiều người đã thi vị hóa cá lóc thành nhiều cấp bậc “nhất nướng, nhì kho, tam canh, tứ luộc”. Thật ra, cá lóc làm gì cũng ngon nhờ thịt ngọt, hiền lại ít xương và nhiều đạm. Từ cá lóc nấu cháo, nấu bánh canh, nấu cà ri, nấu canh chua cho tới cá lóc dồn thịt, rang muối, làm mắm, phơi khô, chiên tươi, kho rim nước dừa… món nào cũng có đẳng cấp.
Nhưng khi bàn đến cá lóc nướng lại là một đề tài vô cùng hấp dẫn. Nào nướng trui, nướng lửa than, nướng lá sen, nướng đất sét cho đến quay lu, rang muối, nướng muối… món nào cũng ngon tuyệt và đòi hỏi phải có những bàn tay tài hoa, lịch lãm của người chế biến.
Cá lóc ngon nhất là vào đầu mùa mưa, bụng đầy trứng hoặc ra giêng, cá trưởng thành, béo bở, mập ú, nướng lửa than, lửa rơm hay cách nào cũng ngon tuyệt.
Cá nướng bằng lửa than hồng hoặc dùng rơm để đốt (còn gọi là nướng trui), khi chín đều, da cá chuyển sang màu vàng ruộm, mùi thơm bốc lên phưng phức. Lấy que tre cạo bỏ hết lớp vảy khét bên ngoài rồi dùng đũa xé cá ra làm đôi, rắc lên ít đậu phộng rang vàng và rưới thêm mỡ hành là đã có món cá thơm lừng.
Cầu kỳ và tinh tế hơn, có thể chọn những con cá còn tươi rồi dùng muối bọt sền sệt trét đều lên mình cá trước khi đặt lên bếp than hồng. Khi bắt đầu chín, da cá từ từ nứt ra để lộ những mảng thịt trắng ngần, bốc mùi thơm lựng như muốn níu kéo thực khách.
"Đập con cá lóc nướng trui, 
Làm mâm rượu trắng đãi người bạn xa"...
Cá lóc nướng trui bằng lửa rơm - Ảnh: Hoài Vũ
Cá lóc nướng rắc đậu phộng
Giờ vào mùa khô hạn, cá lóc đồng không đủ cung cấp cho các nhà hàng, quán ăn nên nhiều đầu bếp phải chọn cá nuôi hoặc cá bông để thay thế. Cá bông thịt hơi mềm và không ngọt đậm bằng cá lóc nên nhiều đầu bếp điệu nghệ đã biến tấu ra cách nướng độc đáo bằng cách dùng một khúc mía lau đập giập rồi xuyên từ đầu đến đuôi cá để nướng. Chính chất ngọt từ mía đã thấm vào cá làm cho món ăn trở nên đậm đà quyến rũ.
Cá lóc nướng có thể ăn kèm với bún cuốn bánh tráng, nhưng thú vị nhất là cuốn đọt sen non, thứ đọt hái vào buổi sáng còn ngậm sương đêm. Nhưng món này không phải lúc nào cũng có mà phải biết ăn đúng chỗ, đúng thời điểm, chẳng hạn như ở vuờn Quốc gia Tràm Chim - Tam Nông, Khu du lịch sinh thái Rừng tràm Trà Sư - An Giang hoặc Khu du lịch sinh thái Gáo Giồng - Cao Lãnh (Đồng Tháp), nơi có nguồn cá lóc đồng dồi dào và nhiều ao sen, láng sen để khám phá và thưởng thức được thứ hương đồng cỏ nội vô cùng hấp dẫn đó.
Với người sành ăn, thưởng thức món cá lóc nướng mà bỏ qua “bộ đồ lòng cá” là đáng tiếc. Anh bạn tôi bảo ruột cá lóc là bộ phận "ngon nhất xứ, mất nó thà không ăn còn hơn". Bao tử cá mà cho vào miệng nhai nghe sần sật, tim cá vừa cứng vừa giòn, ruột cá dai dai, còn gan và trứng thì vừa bùi vừa béo, nhân nhẩn. Chỉ tưởng tượng thôi nước miếng cũng đã ứa ra rồi!
Ngồi vào mâm, mỗi người tha hồ lấy những đọt sen cuốn chung với bún và cá còn nóng hổi, kèm thêm chút rau thơm như quế, húng, khế, dưa leo, chuối chát, kèo nèo... chấm với mắm nêm hoặc nước mắm me để tận hưởng hết mùi vị của “bưng biền” Nam bộ.
Đọt sen tươi mới hái
Món này hơn thua nhau ở chỗ nước chấm. Các bà nội trợ thường chăm chút tỉ mỉ, nhất là nước mắm me. Me non đem nướng chín, bóc vỏ bỏ hột, xong hòa chung vào chén nước mắm hòn, thêm tỏi, ớt, đường sao cho vừa ăn, tạo một hương vị nồng thấm, đậm đặc nhưng không quá mặn. Đây là món nước chấm kỳ công và tinh tế nhất, chỉ cần chấm đưa lên miệng cũng đã thấy ngon.
Tính hấp dẫn của cá lóc nướng đọt sen là sự kết hợp thú vị giữa sản vật phương Nam trù phú với cách chế biến tài tình của con người, đặc biệt là sự phối hợp giữa cá và lá sen, giữa gia vị và rau củ. Chính vị chát, chua, thơm, ngọt, mặn của rau thơm và hương vị tuyệt vời của nước chấm đã giúp cho món ăn thăng hoa.
So với bánh tráng cuốn thì đọt sen vượt trội hơn ở vị đăng đắng, ngòn ngọt, mùi đặc trưng thơm, ngon, giòn và lạ miệng. Những người sành điệu ăn uống còn coi đọt sen là một loại thảo dược vị đắng, tính bình, có tác dụng bổ tì, vị.
Thưởng thức món này không nhất thiết phải vào nhà hàng hay quán ăn mà chỗ nào cũng có thể bày tiệc. Thú vị nhất là trên bờ đê, trên mui ghe hoặc bên ao sen, miễn sao mọi người cùng vui, cùng cạn ly rượu nồng để quên hết chuyện buồn phiền, mệt nhoc.
Đến với Đồng Tháp Mười, với Rừng tràm Trà Sư, nét đặc trưng của hầu hết các món ăn đều có nguồn gốc từ cây nhà lá vườn. Các loại thực phẩm tươi sống đều ngon ngọt và bỗ dưỡng. Cách chế biến cũng giản dị, không cầu kỳ hoa mỹ nhưng món nào cũng đậm đà hương vị đồng quê, rất phù hợp với những ai ưa thích thú điền dã.

Khi cánh đng min Tây vàng rc bông điên đin, nhng con cá linh theo dòng nước lũ đ v là lúc người dân đây được thưởng thc món ăn đm cht hương đng gió ni.
Mùa nước nổi ở miền Tây được báo hiệu khi sắc vàng tươi của bông điên điển tràn ngập cánh đồng hay dọc theo những triền đê. Để rồi sau một đêm thức giấc, các cánh đồng ở miệt Đồng Tháp, An Giang, Cần Thơ... nước đã ngập trắng đồng. Đó cũng là lúc người dân bắt đầu chuẩn bị công cụ cho một mùa mưu sinh, những chiếc lưới cá, những con thuyền ba lá, theo người dân len lỏi qua các dòng sông, con lạch, để rồi kéo lên từng mẻ cá nặng trịch, lấp lánh ánh bạc.

 những con cá linh béo tròn bằng ngón tay người lớn, tươi roi rói trong thật hấp dẫn
Về Sóc Trăng húp bún nước lèo...
Tô bún nước lèo nóng hổi, hòa lẫn mùi thơm của sả với ngải bún, vị mặn ngọt của mắm, mùi hăng của các loại rau mùi cùng với vị cay cay của ớt...


 Ở các tỉnh miền Tây Nam bộ có nhiều món ăn ngon từ bún, có thể kể đến bún nước lèo Cà Mau, Kiên Giang, Trà Vinh... nhưng ngon và nổi tiếng phải nhắc tới bún nước lèo Sóc Trăng. Món ăn đặc trưng giàu đạm, ăn kèm các loại rau như húng lủi, rau thơm... nên có nhiều chất xơ. Đây còn được xem là một đặc sản ẩm thực có xuất xứ từ người Khmer, bởi vì yếu tố đặc sắc của món bún này là mắm. Món mắm này xuất phát từ người Khmer, Campuchia và nó đã trở thành gia vị làm nên món ăn ngon của vùng Sóc Trăng.
Để nấu món này, trong thành phần gia vị nên có cây ngải bún vì đây là gia vị khử mùi tanh của mắm và làm thơm nước lèo. Nét đặc biệt của nước lèo Sóc Trăng là không lợn cợn mà trong veo, bởi nó được nấu bằng một công thức khá lạ. Một vài người dân ở Sóc Trăng, cho biết, khi nấu nước lèo người Sóc Trăng không cho trực tiếp các nguyên liệu vào nồi như thông thường, mà chứa tất cả vào một chiếc túi lọc rồi nấu đến khi cốt tan ra. Đặc biệt, nước lèo được nấu cùng nước dừa tươi nên có vị ngọt thanh tự nhiên. Chính vì thế mà nước lèo mới trong, ngọt thanh, rất ngon.
Họ còn cho rằng, món ăn sẽ trở nên ngon hơn nhờ vào cọng bún, bởi cọng bún nước lèo Sóc Trăng được làm từ loại gạo dẻo, tốt nhất là gạo mùa, ngâm nước qua đêm rồi xay trong cối đá dạng bột nước. Bột lại được nhồi thật dẻo và nắm thành từng cục, sau đó cho vào khuôn bún và vặn để bột tạo sợi qua khuôn. Các sợi bún rơi xuống nồi nước sôi và được làm chín tại đây. Người làm bún vớt bún đã chín trong nồi nước sang một nồi nước thật trong, pha âm ấm, sau đó bắt thành từng con bún để lên thúng tre đã lót lá chuối tươi.
Nước lèo được nấu bằng xương ống, xương sườn lợn, tôm thẻ ninh nhỏ lửa trong nước, hớt bọt để lấy nước dùng trong, ngọt; hoặc có thể nấu từ củ cải trắng và thêm nước dừa tươi cho có độ ngọt thanh. Sau đó gia thêm mắm bằng cách: mắm cá sặc nấu với nước, sôi hớt bọt kỹ, lọc bỏ xương lấy nước. Cho nước mắm vào nấu chung với nước hầm xương, cá, nước dừa xiêm và thêm nước lã. Kế đến mới cho ngải bún, sả cây vào nấu sôi. Đây là giai đoạn quan trọng phải hớt bọt thật kỹ thì nồi nước lèo mới trong. Nêm nếm lại cho vừa ăn là dùng được.
Bún nước lèo còn được ăn kèm chung với một số loại thực phẩm khác như thịt lợn quay, cá, thịt, tôm tươi và các loại rau... Cá thì dùng thịt cá lóc đã xử lý hết xương, tôm tươi lột vỏ, thịt lợn quay cắt vừa ăn… Rau sống thì có rau muống bào, hoa chuối thái mỏng, giá hẹ, rau húng quế, chanh và ớt. Đặc biệt, chính nước chấm được nấu từ me, nước mắm ngon, hòa cùng đường tạo nên hỗn hợp nước chấm ngon và hấp dẫn.
Cho bún đã chần vào tô, xếp cá đã gỡ bỏ xương, thịt quay cắt miếng vừa ăn, tôm tươi, cho thêm hẹ cắt khúc và vài lá rau thơm lên trên mặt. Sau đó, bạn nhẹ nhàng múc nước lèo sôi cho vào tô ăn kèm với rau ghém, chanh, ớt và nước chấm mắm me.
Vị mằn mặn thơm phức của mắm, thơm giòn của thịt quay, ngọt dai của tôm tươi, thêm vài miếng cá lóc phi lê mềm tan, mùi thơm đặc trưng của ngải bún hòa quyện trong bát nước lèo trong veo đã làm nên một món ăn đậm chất Tây Nam bộ.
Trong quá trình giao thoa văn hóa giữa các dân tộc Việt, Hoa và Khmer, bún nước lèo trở thành món ăn không chỉ của riêng người dân Sóc Trăng, mà còn là món ăn phổ biến của các dân tộc miền Nam.
Ở Sài Gòn, bạn có thể ghé ngay lòng chợ Bàn Cờ, quận 3 để tìm đến và thưởng thức món ăn ngon này. Giá một tô bún chỉ có 20.000 đồng.

Tô bún nước lèo Sóc Trăng với tôm, cá lóc, mực, heo quay.

Phụ  liệu gọi thêm khi ăn bún nước lèo, quá hấp dẫn!



Rau sống ăn kèm

Nem nướng thì vùng đất nào cũng có, nhưng mỗi nơi lại mang một hương vị, sắc thái riêng gắn với con người và thổ nhưỡng nơi đó. Bên bờ kinh Cái Răng từ hơn nửa thế kỷ trước đã nổi lên một đặc sản nem do chính tay người phụ nữ mà dân trong vùng gọi là Tư Khem sáng tạo nên. Nem Cái Răng không chỉ nổi danh trong thời gian đó mà lưu lại cho đến hôm nay, cho biết bao người khi đến vùng đất này phải tìm mà thưởng thức cho thỏa lòng.
 Nem nướng Cái Răng ngon nhất vẫn là làm từ thịt lợn tươi, quết dẻo rồi vo tròn nướng trên than hồng. Từng viên nem tròn trĩnh, xâu bởi thanh tre chuốt nhỏ, mướt rượt mỡ, vàng rượm do được nướng khéo. Tuốt nhẹ một cái, những viên nem đã nằm gọn trong đĩa, bên cạnh rê bánh hỏi trắng tinh, nhất là bánh hỏi Phong Điền thì không còn gì bằng.
 Cũng như một vài món ăn khác, người phương Nam ưa dùng rau thơm gói bánh tráng. Món nem nướng Cái Răng lại càng cần rau thơm, chuối chát, dưa leo, dứa, khế... mà phải là loại khế chua thì mới thấm vị. Cầm một nửa chiếc bánh tráng nem mỏng tang, gắp ít rau đặt thêm khoanh chuối chát, dứa, khế rồi để viên nem lên, cuốn lại, chấm vào chén tương xay đặc sệt. Tương xay vừa mịn, vừa ngọt thơm, rắc thêm nhúm đậu phộng và chút ớt đỏ mới nhìn đã thích mắt. Ngoài món nước chấm bằng tương xay, thực khách có thể chấm cùng nước mắm chanh tỏi ớt pha thật khéo thì ai một lần thưởng thức sẽ không thể nào quên.
 Ngày nay đến Cái Răng mặc dù người tạo nên món ăn để đời này không còn nhưng con cháu bà vẫn giữ lấy nghề. Hương vị không còn như xưa nhưng đây vẫn là một món ăn du khách nên thưởng thức mỗi lần có dịp ngang qua.